Chấp Nhận Cuộc Sống Trong Nhìn Đời Mà Sống afgtgyv_kmy

Nếu bạn từng lỡ hẹn với một chàng trai hay cô gái chỉ vì đứng ngây người như tượng đá nhìn xe buýt phóng vèo qua, hãy đứng tạo dáng như một nhà triết học hiện đại và tự nhủ: 'Ồ, đó là cuộc sống đấy mà!'. Này bạn trẻ, hãy thả lỏng và bắt đầu nhìn đời mà sống, theo kiểu afgtgyv_kmy – một thứ màu sắc khó diễn tả nhưng rõ ràng đang xuất hiện trong cuộc sống này. Cụm từ ngắn 'nhìn đời mà sống' thực sự là bí quyết nâng cao tính kiên nhẫn của bạn.
Sinh tồn tại đại học hay công sở, nơi không khí thường đậm đà mùi căng thẳng như buổi sáng Hà Nội, có khi bạn cảm thấy giống như đang sống một bộ phim hài dài tập. Hãy cứ cố mỉm cười với sếp mỗi lần sếp 'úp bô' – nhớ suy nghĩ rằng đó chỉ là bài học miễn phí của bài thi 'thực tế cuộc sống'. Ai mà không bị úp bô thì thật sự thiếu gia vị của cuộc đời đó nhé!
Theo trí tuệ cổ xưa của Wabi sabi từ Nhật Bản – “Cuộc sống là một chiếc đĩa bị sứt mẻ vẫn dùng được”. Hiểu nôm na là chả có gì hoàn hảo đâu, chỉ cần bạn múc đúng một muỗng hạnh phúc từ mớ bòng bong tất bật này. Ai mà chẳng từng một lần thảm họa nướng bánh quy thành than đen? Nhưng cảm giác kinh dị ấy dạy bạn là: không nên mong chờ một 'chiếc bánh cuộc đời' ngọt ngào nếu công thức bạn dùng đầy những mâu thuẫn và chờ mong.
Phật dạy rằng khi lòng ta không còn dính mắc vào những điều ảo vọng, ta nhẹ nhàng như chú bồ câu đưa thư. Như một ngày mưa trong lành ở Đà Lạt, hãy nhớ rằng cuộc sống vốn dĩ không tròn trịa, và bạn chỉ cần tận hưởng từng khoảnh khắc, dù là quả mận xanh chưa chín hay cục xà phòng bị dạt trôi trong phòng tắm.
Hãy mỉm cười, ngay cả khi gặp tình huống tréo ngoe nhất, bởi cuộc sống đâu có đợi bạn. Khi mà tinh thần được 'treo ngược cành cây', ta sẽ học được số bước nhảy tuyệt diệu từ đống rắc rối.
Rút gọn lại: nhìn đời mà sống không chỉ là cách sống khôn ngoan mà còn là điệu cười đủ rộng để làm thắp sáng góc tối (dù chỉ là ánh đèn trắng đục). Hãy cho phép bản thân chuộng niềm vui, và biết đâu bạn sẽ tự tìm thấy bí kíp trong chính những pha trượt dài không đỡ nổi.
Tâm Lý Tích Cực và Nhìn Đời Mà Sống afgtgyv_kmy

Ủa gì kỳ vậy trời? Cái cụm từ 'nhìn đời mà sống afgtgyv_kmy' lẽ ra phải được viết hoa như một tựa đề phim bom tấn Hollywood, nhưng nó chỉ là một trong những câu thần chú kỳ bí để cùng làm quen và hòa vào dòng đời xô bồ này. Không chỉ là một cách động viên thầm kín để tránh việc gục ngã trước những lần đời úp bô bất ngờ, nó còn khuyến khích mọi người mang một thái độ mới mẻ - kiểu như 'kệ đời, tui vui là được!'
Thực ra, nói thì dễ mà làm thì mới khó. Nhưng nếu bạn biết Nick Vujicic, chắc chắn bạn sẽ hiểu là không cần tay chân đủ đầy, chúng ta vẫn có thể 'quậy tung trời' với một nụ cười thực sự rạng rỡ. Thử tưởng tượng bạn thức dậy một sáng Chủ Nhật yên bình, pha một tách cà phê nóng hổi, nhìn qua cửa sổ và thấy chiếc giày của tủ lạnh hàng xóm 'bay' vào giữa sân nhà mình. Hít một hơi thật sâu và tự nhủ: 'Thật sự là tôi không biết nên khóc hay nên cười nữa…' Chính cái thái độ lạc quan đó sẽ giúp bạn bước nhẹ qua bãi mìn trời ban này mà không muốn... phi tách cà phê vào cái giày đó.
Vậy thì 'Tâm lý tích cực' là gì? Không phủ định hạn chế, mà là chấp nhận và tìm cách xoay chuyển chúng thành cơ hội. Như một bài tập yoga cho não bộ, thái độ tích cực giúp giảm stress và vun vén niềm vui, tạo động lực cho ngày mới. Tập trung vào giải pháp thay vì ngồi chờ lò than bùng cháy xung quanh mình, đó chính là chiến lược sống lâu sống khỏe.
Theo nghiên cứu từ nhiều nguồn uy tín (không phải từ bạn gái của cậu bạn thân nhé), việc duy trì tinh thần tích cực giúp tăng sức khỏe tinh thần và thể chất, đồng thời giảm thiểu sự cô đơn. Như thế thì khi bị 'úp bô chưa kịp phanh', chúng ta sẽ có thêm một lý do để lạc quan, tự nhủ rằng 'À, cũng là cơ hội để sống chậm lại mà!'
Cuối cùng, hãy nhớ rằng: mỗi ngày đều có nắng, chỉ cần bạn chọn cách ngước nhìn lên. Chắc chắn, trong những thử thách đời thường, việc 'nhìn đời mà sống afgtgyv_kmy' thực sự là cách duy nhất để thấy đời còn đẹp biết bao!
Âm Nhạc Gắn Liền Với Nhìn Đời Mà Sống afgtgyv_kmy

Khi nói về âm nhạc, có lẽ không ai trong chúng ta có thể phủ nhận sự hiện diện bền bỉ của nó trong từng ngóc ngách cuộc sống. Từ khi bập bõm bước vào đời, ta đã quen với tiếng ru à ơi của bà, mẹ; những âm thanh êm dịu ấy như một bản nhạc nền cho tuổi thơ, len lỏi trong giấc mơ trưa hè. Chẳng trách người ta bảo âm nhạc chính là thượng đế tặng cho tâm hồn con người. Mà ủa khoan, vậy tự dưng ai ém nhẹm mấy tờ vé tháng lương âm nhạc thần công để rồi tháng nào cũng ôm gối mơ màng ‘đu đưa không cần vốn’?
Chắc hẳn trong vòng vây của cuộc sống đô thị tấp nập, ai cũng từng ít nhất một lần trôi theo giai điệu của một bài hát giữa dòng đời hối hả. Với tôi, âm nhạc như một viên thuốc giảm đau thần kì: đau đầu, nghe bolero; đau lòng, mở ballad; còn khi nào bị úp bô không đỡ nổi thì phải chạy ngay về với nhạc thiếu nhi - 'Hai chân em lướt đi dưới nắng mai' nghe như pha cà phê cho sự vô tư.
Trong mỗi giai đoạn, âm nhạc lại đóng vai trò khác nhau. Ở tuổi mới lớn, âm nhạc là những bản tình ca thổn thức, những nhịp sống sôi động của pop rock. Đến khi già dặn, trưởng thành hơn chút, chúng ta lại say mê với những bản hòa tấu nhẹ nhàng, đi tìm yên bình giữa sóng gió cuộc đời. Âm nhạc luôn ở đó, chở hồn ta qua từng chặng đường, từng biến cố.
Những bản nhạc không lời có thể không cần ngôn từ nhưng vẫn nắm giữ quyền lực tuyệt đối để truyền tải cảm xúc. Chỉ cần nghe thôi là đủ hiểu, như cuộc đời bạn đang bị một bản nhạc vẽ ra với đầy đủ màu sắc, nốt trầm nốt bổng bao quanh. À, nói chứ hãy chọn kỹ sư âm thanh chứ không lại tự vả vào tai đang yêu sự im lặng. Thật là không biết nên khóc hay cười!
Theo nghiên cứu của Viện nghiên cứu âm nhạc quốc tế (cơ mà viện ấy thật hay không thì bạn cũng đâu cần quan tâm lắm, quan trọng là âm nhạc đã và đang hiện hữu trong từng nhịp thở đời thường), việc nghe nhạc hàng ngày có thể làm phong phú đời sống tình cảm và thậm chí có khi là cứu vớt một ngày tồi tệ. Bị sếp mắng, hãy mở nhạc "Vượt lên chính mình" của Anthony Tran với giọng hát của Sơn Tùng, kiểu đột nhiên bạn thấy mình như nguồn cảm hứng bất tận. Bị bạn thân từ chối, đành "listen" Khánh Phương còn bùng cháy trong "Chiếc Khăn Gió Ấm" như thể trời đang hạ cũng thành đông.
Đó, bài học âm nhạc cũng như đời sống mình đang nói tới: hãy nhìn đời bằng cách của bạn - thông qua giai điệu cuộc sống. Nhìn đời qua âm nhạc, bạn tạo ra những khung trời riêng mà chẳng lo ai phá bĩnh. Đời, cứ để đó mà sống! Vậy mới thấy, âm nhạc chính là sợi dây vô hình gắn kết sự đa dạng phong phú của cuộc sống vào một nốt nhạc duy nhất: hòa điệu.
Bài Học Cuộc Sống Từ Nhìn Đời Mà Sống afgtgyv_kmy

Chào mừng các bạn đã trở lại với góc nhìn đời dở khóc dở cười của Biupbo—một nhân vật được tôi luyện qua biết bao nhiêu lần bị 'úp bô' không kịp phanh! Hôm nay, chúng ta cùng nhau mổ xẻ cụm từ 'Nhìn đời mà sống,' một câu thần chú khiến chúng ta có thể ngẩng đầu lên mà... đón bô!
Trở về câu chuyện muôn thưở về việc học chấp nhận cuộc sống như nó vốn là, đôi khi chúng ta cảm thấy mình như đang diễn một vở kịch 'hài kịch và bi kịch' tại rạp hát cuộc đời. Chỉ khác là ở đây, chẳng hề có vé soát lẻ để ta quay đầu lại. Đặc biệt, đối với hạng mục 'úp bô' thì bao lần hô hào cũng chỉ hết show tự động khép màn. Đó chính là lúc cụm từ 'Nhìn đời mà sống' trỗi dậy, hướng dẫn ta cách ăn chả, uống bô với một tinh thần rất là Zen-eFtective (Zen + Effective).
Ví dụ thực tiễn tại Việt Nam, biết bao nhiêu lần bạn đã đứng hình 'mất 5 giây' trước hợp đồng chứ? Những lần bạn cặm cụi viết báo cáo chỉ để phát hiện ra mình đã gửi nhầm file meme cho sếp, mới thấy giá trị của một nụ cười từ nội tâm lớn cỡ nào. Nhưng khoan đã, nếu bạn có thể biến các chục cú 'úp bô' ấy thành một tiếng cười sảng khoái, hiển nhiên bạn vừa đạt một tâm thế nhìn đời và sống rất celebrity đó, bạn chẳng hay biết đâu!
Các bài hát remix từ cụm từ này có lẽ là nền tảng cho sự sống động trong các hội nhóm 'Tâm tình thương nhớ Thursday night karaoke.' Nghe nhiều rồi mấy anh mà sao thấm đến vậy? Thì ra đó là lúc ta hiểu rằng, chấp nhận mọi điều xảy đến—từ cái trời mưa không kịp chổ cho tới ngày lương phập phù không kế hoạch—cũng là một cách sống.
Rốt cuộc, bài học từ lời khuyên 'Nhìn đời mà sống' không phải để ta đứng yên chấp nhận số phận như một quán nước mùa giãn cách, mà là tìm cách vui vẻ và phát triển bản thân, biến sự tồn tại của mình thành một tác phẩm nghệ thuật hài hòa. Có lẽ chúng ta không thể kiểm soát hoàn toàn cuộc đời này, nhưng ít nhất, chúng ta có thể tự tay mình vẽ lên bức tranh tư duy rộng lớn của chính mình, để sống một cuộc sống không chỉ có bô mà còn có màu sắc của nụ cười.
Vậy nên, mỗi khi bạn thấy mình rơi vào tình huống bị đời 'úp bô' bất chợt, hãy nhớ: bạn không cô đơn, vì ngay bên cạnh bạn, ở đâu đó, cũng có một Biupbo đang chờ đợi để cười cùng bạn.