Đời sống dâng hiến và lời khuyên Phúc Âm

Đời sống dâng hiến, nghe tên thì tưởng chừng là đang nói về mấy người muốn "go bề above and beyond" nhưng thực ra là "go lun vào vòng tay Chúa" đấy nhé! Mỗi ngày, người sống đời thánh hiến đều như cầu thủ đá penalty trong trận chung kết World Cup, đắn đo suy nghĩ từ chỗ đứng đến cú sút cuối cùng. Khác ở chỗ, họ không đá bóng mà "ẳm" ba lời khuyên Phúc Âm: khó nghèo, khiết tịnh và vâng phục, như thể đang ôm một chiếc giày vàng thiêng liêng.
Nói về khó nghèo, ai bảo cứ phải ăn mì gói mới khó nghèo? Người dâng hiến cũng "chọn nghèo" nhưng hơi bị sang chảnh khi họ biết đặt niềm tin trong mọi hoàn cảnh. Thay vì chạy theo Louis Vuitton hay Chanel, họ đích thực là "fan cứng" của Chúa mà không cần bất kỳ thẻ tín dụng nào. Chả phải giàu thì mới khoe được, mà giữ cái tâm hồn thanh thoát, biết chia sẻ với đồng loại, ấy là kiểu "khoe" hùng hồn hơn cả những chiếc siêu xe ngoài kia.
Khiết tịnh thì không phải là vài công trình mỹ miều như tưởng tượng, mà đây là chuyện tình giữa tín ngưỡng và người dâng hiến. Như một mối tình kiểu cổ tích nhưng không có hoàng tử, nàng tiên nào can thiệp. Dục vọng xác thịt? Ôi Chúa ơi! Không cần, hãy tập trung vào tình yêu Vĩnh Cửu đi thôi. Ai mà biết được, biết đâu chỉ cần sống tiết chế vài năm, bạn biết cách yêu thương cuộc sống kiểu riêng, độc quyền 100% của Thiên Chúa?
Vâng phục thì như câu "dạ mẹ, con nghe" vậy đó. Kế hoạch, quy tắc đều đến từ khán đài trên cao, việc của người dâng hiến là thực hiện thôi. Nhưng đâu phải dễ, với mỗi bước đi, họ nên làm quen với những cơn gió bất ngờ, đôi khi còn thổi bay cả mái tóc, nhưng chẳng mảy may lay chuyển cho quyết tâm sống lời khuyên Phúc Âm. Một đời dâng hiến là một đời xem "vâng lời" như nhạc chuông mỗi buổi sáng, dù là khi tỉnh giấc trên chiếc giường gỗ gọn nhẹ hay dưới ánh dương bình minh rợp trời.
Tóm lại, đời sống dâng hiến là một lời khuyên Phúc Âm sống động, là vô hạn kiểu ấn tượng mà chỉ người trực giác sâu lắng mới cảm nhận được. Hãy mạnh dạn nhìn thẳng vào thách thức của đời sống này, vì biết đâu đấy, ngày mai, bạn sẽ trở thành một đạo sĩ thời hiện đại sừng sững giữa đời thường, với trái tim rực lửa yêu thương và niềm tin cậy mãnh liệt nơi Thiên Chúa.
Đời sống dâng hiến trong cộng đoàn

Nếu đã từng xem qua mấy bộ phim về trường trại đầy thử thách, có khi bạn sẽ nghĩ đời sống trong cộng đoàn thánh hiến cũng giống như một bể cá chẳng hề dễ sống. Dùng từ 'bể cá' cho hợp cảnh, vì không gian kín và sự hiện diện của đủ mọi sắc thái cá nhân đôi khi làm ta thấy hơi 'ngộp'.
Đặt Chúa Giêsu làm trung tâm, cộng đoàn dâng hiến tựa như một dàn nhạc đồng ca mà mỗi thành viên đều giữ một nốt theo cách riêng. Ủa, mới nghe qua tưởng như mấy cái 'discord' bé xíu khi hòa còi xe vào trời đầy sương bụi đường Việt ta, nhưng may thay, nhạc trưởng ở đây là Chúa Giêsu, giúp phối hợp để biến mọi thứ trở về với lẽ ngày thường.
Khi chúng ta đã quen với 'hơi thở phồn hoa náo nhiệt' của chốn đô thị, thử hỏi hình dung sao nổi cuộc sống gắn bó sống động của một cộng đoàn. Ở đó, các thành viên như 'người nhà hàng xóm quay lưng' mỗi ngày trao đổi niềm vui, nỗi buồn, rồi cả hiệu bánh mì cuối ngõ... Chẳng phải kiếm đâu xa, hãy nghĩ về sự gần gũi, ấm áp từ những nhóm bạn thân khi ngồi dưới bóng cây, cùng nhắc nhớ qua lại những thân tình khi xưa!
Đời sống dâng hiến không chỉ có ba lời khấn (khiết tịnh, khó nghèo và vâng phục) thôi đâu. Nó giống như bộ phim dài tập không ngừng nghỉ, mỗi ngày là một tập, trong cộng đoàn - mà chính bản thân bạn chính là "diễn viên chính" với nhiệm vụ yêu thương những người xung quanh và, tất nhiên, nhận lại toàn bộ sự yêu thương và hỗ trợ.
Nghe ra thì có vẻ hay ho mà cũng lắm thử thách. Bởi vì, thực ra, sống trong cộng đoàn không thiếu những lúc như 'cà phê sữa đá bị thiếu đường'. Nhưng như ca dao câu 'Một cây làm chẳng nên non...', tất cả thể hiện sự gắn bó thiết tha khi chúng ta sẵn lòng chia sẻ, dù chỉ là một chiếc chăn mỏng mùa đông lạnh bên hành lang.
Vậy, sống trong một cộng đoàn thánh hiến có phải như vòng quay không hồi kết? Chắc chắn là không! Đây là nơi các thành viên không ngừng học hỏi để 'nên thánh' trong tất cả những điều nhỏ nhặt và gần gũi nhất. Giống như mấy món gia vị mộc mạc hòa lẫn trong bữa ăn hằng ngày kia, làm cho đời sống thiêng liêng trong cộng đoàn trở thành điểm tựa dịu dàng đầy ý nghĩa.
Tóm lại, nếu bạn đang uốn cập bờ núi cao cuộc đời, xin nhớ rằng: Đời sống dâng hiến trong cộng đoàn là hành trình đồng hành chẳng bao giờ đơn độc, luôn có sự hiện diện của những người sẵn sàng đi trước dò đường và không tiếc nửa tiên lượng chia sẻ hướng tới tình yêu bao la của Thiên Chúa.
Đời sống dâng hiến như dấu chỉ tình yêu

Mình đã bao giờ cảm thấy một ngày dài đằng đẵng với hàng đống deadline đnag chờ đợi và tự hỏi tại sao người ta lại chọn đời sống dâng hiến chưa? Chà, đó là lựa chọn không phải ai cũng có thể làm được, bởi nó đòi hỏi sự từ bỏ cái tôi thành thục nhất, để dấn thân vào con đường yêu đương với... Thiên Chúa. Đúng đấy, tình yêu của các tu sĩ không dành cho 'reply all' email trong công ty mà dành trọn cho Chúa Trời.
Trước tiên, ta hãy nhìn vào đặc điểm 'tình yêu dâng hiến'. Đây không phải chỉ đơn giản là việc tự ép mình nhịn một buổi đi chơi hay một chiếc smartphone mới nhất để 'tiết kiệm', mà là một cam kết trọn đời 'vác thập giá'. Thử tưởng tượng bạn đang trên đường đi cà phê 'sống ảo', bỗng dưng nhớ ra hôm nay chưa 'niệm Phật', một ít hài hước nhưng khá sâu sắc đấy chứ!
Mỗi người dâng hiến không chỉ là dữ liệu sống động cho tình yêu Thiên Chúa giữa thế gian mà còn là mảnh ghép quan trọng của cộng đoàn yêu thương. Tình yêu này không phải là kết quả của một cuộc thi chạy marathon hay đua xe công thức một mà cần được 'tư dưỡng' liên tục thông qua cầu nguyện và trở thành 'trái tim' của Chúa Giêsu sống trong lòng. Chẳng hạn, khi bạn mua cái gì đó đẹp đẽ nhưng rồi lại dùng nó để... nhìn đời như một cỗ máy không ngừng thân thương.
Chắc chắn là hành trình từ nền tảng người trần mắt thịt để đến với 'thánh địa' không hề dễ dàng. Nhưng đừng lo, đây không phải là trường hợp đầu tiên bị 'úp bô' bởi chính cuộc đời mà nhận ra: tình yêu thực sự là cho đi không điều kiện và bền bỉ như cây hoa sen thả mình giữa bùn mà vẫn nở rộ thơm ngát. Người dâng hiến là chứng nhân sống động cho niềm hy vọng Kitô giáo đó.
Mỗi lần thấy mình quá tải với công việc đời thường, bạn có bao giờ tự nhủ: "Ôi, thế giới này cần một người biết yêu thương từ tâm hồn, một cách thật...choáng ngợp!" không? Đó giống như cái mộng tưởng từ các cuốn sách thần thoại mà bạn đã có ý vô tình viết ghi trên tường. Thế nhưng, với người dâng hiến, đó là một thực tại: sống để yêu thương mà không cần 'lợi lạc cá nhân' hay phần thưởng đính kèm nào.
Và đó là cuộc sống đầy thử thách nhưng cũng là dấu chỉ của một tình yêu sâu sắc. Đời sống dâng hiến là sự ký gửi linh hồn cho Đấng Tạo Hóa với mục tiêu duy nhất: làm chứng cho tình yêu mà không phải 'bóp óc' suy nghĩ nhiều.
Đời sống dâng hiến và hành trình đức tin

Chào mừng các bạn đã đến với chương tiếp theo trong hành trình khám phá đời sống dâng hiến - nơi mà người ta không chỉ sống với Chúa mà còn phải học cách sống chung với cái chết thiêng liêng. Bạn có thể tưởng tượng thế nào là cam kết trọn đời thuộc về Thiên Chúa không? Chứ tôi thì đôi lúc cảm thấy như mình đang tham gia một hợp đồng 'không lối thoát', nhưng lại mang một giá trị thiêng liêng rất riêng.
Đời sống dâng hiến không dành cho ai yêu màu hồng và ghét sự giả dối, vì nó thật sự là 'hardcore level' của kiếp sống. Những người thánh hiến thường xuyên phải 'thu dọn chiến trường' của chính mình - nơi mà ba lời khuyên Phúc Âm: khó nghèo, khiết tịnh và vâng phục không chỉ là lý thuyết sáo rỗng mà còn là hướng đi chính hiệu dẫn đến cuộc sống tốt lành về tâm linh.
Vậy, bạn có bao giờ nghĩ rằng từ bỏ những giá trị thế gian và nắm giữ cái 'khanh khảnh' có thể là một dạng kỷ niệm đáng nhớ? Chứ tôi thì vẫn chưa 'phanh' được sự thật đầy phũ phàng này, nhưng nghe đâu đây là con đường biến đổi nội tâm để nên giống Đức Kitô hơn. Sống đời thánh hiến có nghĩa là bạn phải nhìn thẳng vào mớ bòng bong của cuộc sống và biến chúng thành những lời cầu nguyện, một dạng phố phường phiên bản tâm linh. Những thử thách tưởng chừng như 'không thể nuốt trôi' hóa ra lại là 'món ăn tinh thần' cần thiết cho hành trình này.
Nói đến cuộc sống cộng đoàn, ôi thôi, đó giống như trò chơi ghép hình của tuổi thơ nhưng khó đến 'hết hồn'. Trong các hội dòng, bạn phải học cách sống hòa mình với người khác - người có thể từ hành tinh khác, khác xa mình về tính cách hay năng lực. Nhưng không sao, đó là 'package' đi kèm trong đời sống dâng hiến. Sống trong cộng đoàn không chỉ là nhiệm vụ cá nhân mà còn là quà tặng từ Thiên Chúa. Trong mỗi người đồng hành, bạn sẽ thấy bóng dáng của Chúa, cũng giống như tìm thấy linh hồn trong một chiếc gối bông ngọt ngào.
Còn về phái tính, đừng nghĩ rằng sống thánh hiến là 'đầu tư thất bại' cho lĩnh vực tình cảm. Đối với người tu sĩ, phái tính không đơn thuần là bản năng tự nhiên mà còn là nền tảng để hiểu sâu hơn về chính mình và nhiệm vụ được giao phó. Đây như một công trình cầu Helix đang được xây dựng giữa biển đời hỗn loạn.
Hành trình đức tin trong đời thánh hiến cũng mang đến nhiều 'món ăn tinh thần' mà chính ai cũng có thể nếm thử. Đó là việc sống Tin Mừng qua lắng nghe và suy niệm Lời Chúa thường xuyên. Đây không chỉ là tiếp cận thông tin, mà là check-in với thiên nhiên, vỗ về tâm hồn, đem bạn đến gần gũi với Thiên Chúa hơn mỗi ngày.
Và ai cũng nên có ít nhất một lần chiêm niệm Thánh Tâm Chúa Giêsu. Đây không phải là điều gì uyên thâm đâu mà đơn giản chỉ là cách bạn kết nối với kế hoạch của Chúa, giống như mạng Wi-Fi đời thực, nhưng không bị lỗi mạng!
Cuối cùng, khi bạn đặt đức tin lên hàng đầu, bạn sẽ thấy rằng đó chính là 'buang' (bảo hiểm SU) thực sự. Nó giúp bạn giữ vững con đường mình đã chọn, dù với biết bao thử thách hay cám dỗ đặt đường. Việc ưu tiên này không chỉ giúp bạn tồn tại mà còn biến bạn thành một nhân chứng sáng cho Tin Mừng giữa thế giới "hở ra là hết tiền" này.