K-pop: Thế giới của vũ đạo và đường cong

Người ta nói, mê K-pop như mê đường cong: cứ búi mông ngắm mãi không chán! Thật đấy, ai mà dám phủ nhận sức hút của vũ đạo K-pop thì chỉ có thể là chưa xem một màn biểu diễn nào cả. Những ai đã từng cố bắt chước động tác của BTS hay BLACKPINK ắt hẳn có lần đã hét lên: “Ủa gì kỳ vậy trời?”, và ngay phút đó nhận ra rằng, chuyện lên sân khấu là một nghệ thuật còn người nghệ sĩ là cả một nghệ nhân. Khi mà các nhóm nhạc K-pop nhảy múa như thể mọi cơ quan thị giác trên thế giới đều đang dõi theo, bạn biết họ đã và đang đạt tới đỉnh cao của nghệ thuật biểu diễn.
Phải thừa nhận một sự thật khá đau lòng cho những ai từng “búi mông” tập nhảy K-pop: đừng cố biến phòng khách thành Seoul, rồi tự lừa mình là điều hòa bật bật là gió châu Á đấy. Vũ đạo K-pop có một phép thuật riêng, không chỉ là những động tác được lên kế hoạch tỉ mỉ, mà còn là biểu tượng cho sự đồng bộ đến hoàn mỹ giữa các thành viên. Bạn có bao giờ tự hỏi làm thế nào mà họ có thể thực hiện những động tác phức tạp và đồng đều đến kinh ngạc chưa? Đừng tưởng tượng nữa, chỉ cần nhìn thấy độ “train” của họ: hàng giờ ròng rã, không ngừng nghỉ, tất cả để chỉ có thể khiến bạn bật thốt: “Bị úp bô chưa kịp phanh”.
Một phần đáng kể trong thế giới K-pop chính là cuộc chiến không hồi kết về thời trang và hình ảnh. Đúng vậy, mỗi chiếc quần, áo, giày đều được thiết kế để biến mọi sân khấu thành một show thời trang. Điều làm cho người hâm mộ cảm thấy phải “ngả mũ” chính là mỗi đợt comeback đều là một lần reset hoàn toàn về concept. Mà định nghĩa “các loại hàng hóa đã thấy” thêm phức tạp bội phần bởi một loạt concept mới hỗn loạn quá. Dân tình lại cứ phải ngẩn ngơ hỏi nhau: “Thật sự là tôi không biết nên khóc hay nên cười nữa…” mỗi khi thần tượng xuất hiện.
Nếu bạn nghĩ rằng mọi thứ sẽ chỉ dừng lại ở mức độ khu vực này, thì xin mời chuẩn bị một cú “chấn động”. K-pop không chỉ dừng lại ở việc chinh phục châu Á, họ đã và đang chiếm lĩnh bảng xếp hạng thế giới. Đó là một cuộc hành trình không chỉ đơn thuần là vũ đạo và âm nhạc, mà còn là cả một nền văn hóa đang bùng cháy mạnh mẽ, kết nối con người qua các sự kiện quốc tế. Và bạn có biết tại sao K-pop lại lan tỏa xa như vậy không? Chính là nhờ sự ủng hộ khủng khiếp từ fandom toàn cầu – những người đủ sức biến chuyện tưởng như không thể thành có thể.
Qua tất cả những điều này, chúng ta có thể thấy rõ rằng, K-pop không dừng lại ở một xu thế mà thực sự trở thành một chuẩn mực mới trong lĩnh vực giải trí. Như một bài viết đã từng nói vui rằng giá trị không thể đoán trước của tài chính công nghệ, K-pop cũng là một bí ẩn không thể lường trước trong làng nhạc quốc tế – khiến mọi người nhìn mà phải xì xào: “Ủa, sao lại ghê đến vậy?”
K-drama lôi cuốn nhưng nước mắt rơi

Chúng ta không thể nói về giải trí Hàn Quốc mà không kể đến K-drama. Đây không chỉ đơn thuần là những bộ phim truyền hình, mà còn là một loại 'gia vị' cảm xúc có khả năng 'lôi cuốn nhưng nước mắt rơi'. Nếu bạn chưa từng khóc vì K-drama, thì chắc chắn bạn chưa sống hết được cuộc đời 'trọng nghĩa khinh tiền' của mình.
Mở đầu, hãy nói về "Goblin (Yêu Tinh)". Một bộ phim mà nếu bạn xem mà không khóc thì chưa chắc bạn là con người! Câu chuyện xoay quanh một yêu tinh bất tử, người đương nhiên là đẹp trai, và cuộc hành trình tìm kiếm một cô dâu phàm trần để... chết đi. Nghe cũng công phu quá chừng, nhưng chính tình yêu đầy nghịch lý này đã khiến chúng ta tự nguyện rơi nước mắt. Cứ như là, trái tim mình bị 'úp bô chưa kịp phanh' vậy.
Đến "Crash Landing on You (Hạ Cánh Nơi Anh)", nơi tình yêu không chỉ vươn ra xa mà còn băng qua biên giới quốc gia. Khi nữ thừa kế giàu có Hàn Quốc rơi thẳng lên vai một sĩ quan Bắc Triều Tiên, bạn biết rằng điều khó tin nhất có thể xảy ra mà. Bộ phim vừa đủ cười vừa đủ khóc này làm như kiểu nó đang bịa đặt chuyện viễn tưởng, nhưng lại khiến bạn vỡ òa vì những giây phút ngọt ngào và tràn ngập cảm giác 'bế tắc' khi đối mặt với những nguy hiểm chực chờ.
Rồi "It's Okay to Not Be Okay (Điên Thì Có Sao)", với một cách tiếp cận táo bạo hơn khi khai thác những tổn thương tâm lý. Phim kể về một nhân viên bệnh viện tâm thần và một tác giả truyện thiếu nhi đầy rối ren. Sự đau đớn của họ dường như là điều gì đó ai cũng từng gặp nhưng không ai dám kể, và đó chính là điểm khiến bộ phim này chạm đến trái tim người xem.
"My Mister (Ông Chú của Tôi)" đẩy mạnh được yếu tố cảm động khi kể về một ông chú trung niên và một cô gái trẻ đều bị tổn thương và mệt mỏi với cuộc sống. Đây không chỉ là một bộ phim, mà là một lời nhắn nhủ nhẹ nhàng rằng, 'Khi bị đời úp bô, chỉ cần ngẩng đầu lên thì bạn sẽ thấy, có ai đó cũng đang trong tư thế cao hơn một chút để đưa tay ra kéo bạn dậy'.
Cuối cùng, không thể không nhắc đến "Reply 1988". Với những câu truyện ấm áp về tình bạn và gia đình tại một khu phố bình dân, bộ phim này đã lấy đi không biết bao nhiêu khăn giấy. Bản chất của mỗi tập phim là sự nhẹ nhàng mà gần gũi, khiến cho nhiều người, đặc biệt là fan của những bộ phim chăm sóc tâm hồn, cảm nhận rằng: "Ủa gì kỳ vậy trời? Sao mình lại khóc ngay giữa văn phòng thế này?"
Những bộ phim kể trên không chỉ là sản phẩm giải trí để thư giãn hay giết thời gian, mà chúng thực sự mang đến những thông điệp quan trọng về giá trị cuộc sống và tình yêu. Điều gì làm chúng ta rơi nước mắt? Chính là những khoảnh khắc khi người ta thấy mình trong đó, bất lực trước cuộc đời nhưng rồi vẫn sẽ mỉm cười. Đó mới là điều kỳ diệu mà chỉ K-drama có thể mang lại.
Điện ảnh Hàn Quốc: Khi giấc mơ Oscar thành hiện thực

Trong thế giới giải trí hào nhoáng của Hàn Quốc, điện ảnh như một món ăn tinh thần không thể thiếu, đứng cạnh K-pop và K-drama mà vươn ra tầm quốc tế. Bạn có biết rằng, trước khi đoạt Oscar, điện ảnh Hàn Quốc từng bị “úp bô” với nhiều năm chỉ biết quay cuồng cùng các bộ phim nội địa, còn truyền thông quốc tế hững hờ như gặp món Kimchi lần đầu? Nhưng chẳng ai ngờ, cuộc lột xác hoành tráng lại đến từ những câu chuyện đầy tính nhân văn, kết hợp cùng kỹ thuật làm phim tiến bộ, khiến ai cũng phải trầm trồ.
Nếu nói tới cú hích lớn nhất, chắc chắn không thể bỏ qua bộ phim Ký Sinh Trùng (Parasite) của đạo diễn Bong Joon-ho. "Ủa gì kỳ vậy trời?" là câu hỏi nhiều người hỏi khi bộ phim đã làm nên kỳ tích vào năm 2020 tại Oscar, khiến cả thế giới muốn tập thể học tiếng Hàn để... hiểu lời thoại mà khỏi cần sub. Ký Sinh Trùng không chỉ giành giải Phim hay nhất mà còn đánh dấu thời điểm điện ảnh Hàn 'bùng cháy' thành công, chứng tỏ rằng không phải mọi câu chuyện thần thoại đều phải qua Hollywood!
Trở lại một chút, đâu có con đường nào trải sẵn hoa hồng. Từ những thập kỷ 1990, khi làn sóng Hàn Quốc (Hallyu) mới chỉ đang rón rén bước ra ngoài biên giới, điện ảnh Hàn đã bắt đầu tỏa sáng nhẹ nhàng. Nhìn lại lịch sử, tuy không thiếu lúc bị thị trường phim toàn cầu "đẩy hụt chân", nhưng các nhà làm phim xứ Hàn không chùn bước, mà dùng chính những kinh nghiệm đó làm bật nhảy.
Điều tạo nên sự đặc biệt của điện ảnh Hàn là cách họ đan xen văn hóa truyền thống với hơi thở hiện đại, từ đó xây dựng các kịch bản phong phú, đầy bất ngờ, khiến khán giả chỉ biết òa lên: "Thật sự là tôi không biết nên khóc hay nên cười nữa…".
Giải Oscar danh giá đã mở cánh cửa rộng lớn cho các tài năng Hàn Quốc gặp gỡ thêm nhiều đạo diễn quốc tế. Những bộ phim như "The Handmaiden" hay "Train to Busan" không còn đơn lẻ mà góp phần vẽ nên bức tranh điện ảnh đa sắc của Á Đông. Và như một người dõi theo nhiều năm, bạn có thể sẽ cảm thấy đôi lần bị cuốn theo truyền thông xã hội khi chúng thi nhau bàn luận về những cú twist bất ngờ trên màn ảnh lớn của các bộ phim này.
Điện ảnh Hàn Quốc đã chứng minh rằng, dù phía trước là cả một con dốc dài, chỉ cần không ngừng sáng tạo và kiên nhẫn, giấc mơ Oscar không phải chỉ là giấc mơ nữa. Điều này không chỉ là cảm hứng cho các quốc gia khác mà còn là lời nhắn nhủ cho những ai gặp khó khăn trong cuộc sống: Cứ 'take it easy', rồi một ngày bạn sẽ lên đỉnh vinh quang! Và đây là cách mà điện ảnh Hàn đến giờ phút này, không chỉ được xem mà còn được thán phục, một lần nữa khẳng định rằng trong thế giới giải trí, không gì là không thể.
Chương trình thực tế Hàn Quốc: Thực tế hơn cả thực tế

Bạn đã bao giờ bị úp bô trong cuộc sống chưa? Chắc chắn rồi, nhỉ. Nhưng bạn nên cảm thấy mừng vì ít nhất, bạn không bị quay video và chiếu khắp thiên hạ như trong các chương trình thực tế Hàn Quốc. Ừ thì tại sao lại 'thực tế hơn cả thực tế'? Hãy cùng tìm hiểu những đặc điểm nổi bật khiến các chương trình đến từ xứ sở kim chi lọt top yêu thích toàn cầu nhé. Và cũng đừng quên, nếu cười quá đau bụng thì nhớ giãn cơ bụng lại!
Nếu đã từng xem qua các chương trình như "Running Man" hay "Infinity Challenge", chắc hẳn bạn đã từng có cảm giác như đang xem một bộ phim hành động đầy hài hước. Đó chính là nhờ khả năng kể chuyện xuất sắc mà họ mang lại. Mỗi tập đều có một câu chuyện riêng, từ việc tìm cách sống sót khỏi những thử thách 'khó nhằn', đến việc khám phá phần 'biến thái tiềm ẩn' của các nhân vật.
Còn về tính hài hước và giải trí thì khỏi phải bàn. Với những MC nổi tiếng như Yoo Jae-suk – người được ví như 'quái vật giải trí' – và Kang Ho-dong với phong cách 'úp bô' tinh tế, bạn không thể dừng cười khi xem những pha hài hước tự nhiên xoắn não.
Trong khi có những show sống còn thể lực như "The Great Escape", thì cũng tưng bừng không kém là các chương trình sống đời thường như "I Live Alone". Song song đó, những chương trình tìm kiếm tài năng như "Produce 101" thở ra một thế giới nơi mọi người đều có cơ hội để tỏa sáng – hoặc thất bại thảm hại trong ánh đèn sân khấu.
Nếu bạn nghĩ các thử thách chỉ đơn thuần là trò chơi con nít thì rất có thể bạn đang 'tự hài'. Những thử thách thực tế đến mức chỉ cần 'lơ mơ' là gặp ngay cảnh oái oăm luôn yêu cầu người chơi phải thể hiện bản lĩnh và sự nhạy bén trong mọi hoàn cảnh. Ai bảo thực tế không thể 'biến hình' trong vài giờ đồng hồ?
Mời mọc thêm khách mời nổi tiếng từ K-pop, K-drama để chương trình thêm phần hấp dẫn cũng là một chiêu thức tuyệt chiêu. Giá mà đời mình cũng 'kết bạn' dễ dàng với các ngôi sao như cách các chương trình này làm thì thật tuyệt, đúng không?
Và không thể không nhắc đến sự tương tác với khán giả. Nhờ vào các nền tảng mạng xã hội, chương trình dễ dàng vươn xa, tạo ra một fanbase trung thành, nơi mỗi tập trở thành một sự kiện lớn mà ai cũng phải 'đu trend'. Đây đúng là kỷ nguyên của "fan-make show".
Một điều không thể bỏ qua là đầu tư kỹ thuật sản xuất chất lượng cao, với sự chăm chút tỉ mỉ từ hình ảnh, âm thanh đến công nghệ, biến mỗi tập show thành 'bom tấn' thực tế. Đó chính là lý do khiến ngay cả cư dân trái đất ở cách xa hàng nghìn cây số vẫn đê mê theo dõi.
Không ngạc nhiên khi nhiều quốc gia khác nhau từ phương Đông đến phương Tây chịu khó 'học hỏi' bằng việc xây dựng phiên bản địa phương từ những chương trình thành công này. Họ không chỉ mang đến tiếng cười, mà còn mở ra những góc nhìn mới về văn hóa, giúp khán giả thư giãn giữa cuộc sống còn lắm bộn bề và 'úp bô'. Hãy tận hưởng những giây phút 'cười như bị bể bụng' bạn nhé!