Cộng đoàn và sinh hoạt tôn giáo: Khi tín hữu thành diễn viên sân khấu

Hãy tưởng tượng đi nhà thờ mà thấy mình như đang bước vào một... sân khấu kịch. Không phải vì bục giảng bị biến thành sàn diễn Broadway, mà vì mọi người đều trở thành những diễn viên tài năng trong vở diễn "Đức tin và những điều kỳ diệu". Tôi không biết bạn sao nhưng tôi chỉ chờ đến cảnh màn nhung kéo lên và thấy một vở nhạc kịch kinh thánh thể hiện qua kịch câm. Mà này, khoan tưởng tượng sâu quá nhé!
Một ngày đẹp trời, khi tôi lang thang trong một giáo xứ nhỏ xinh tại Việt Nam, tự dưng thấy các giáo dân đều trổ tài diễn xuất. Ủa cứ tưởng chỉ 'nổi tiếng' trong mấy giáo xứ, hóa ra họ đã diễn quá chuẩn. Nói đùa vậy thôi, họ thật sự rất giỏi trong việc mang các giá trị tôn giáo vào cuộc sống thông qua các vở kịch đầy ý nghĩa.
Đầu tiên, việc diễn giải giáo lý qua sân khấu khiến mọi thứ trở nên sống động hơn nhiều so với lúc ngồi học giáo lý mà không thể nhớ nổi câu kinh tiếp theo là gì. Khi tín hữu hóa thân vào các nhân vật trong kinh thánh, các câu chuyện tôn giáo bỗng trở nên thật hơn, dễ hiểu hơn và quan trọng nhất là... bớt chán!
Mà đâu chỉ có vậy, ngay cả những bạn trẻ chả hứng thú với việc đứng trước đám đông cũng bỗng dưng biến thành sao sáng trên sân khấu. Những buổi diễn chính là cơ hội để các thành viên trau dồi kỹ năng giao tiếp, tự tin hơn cũng như khám phá tài năng tiềm ẩn của mình. Thế mới nói, chỉ cần 'lỡ chân' bước vào sân khấu giáo xứ, bạn cũng có thể đổi nghề tận hai ba lần ấy chứ.
Không dừng lại ở đó, những buổi diễn kịch này còn tạo ra không khí vô cùng sôi động và kết nối cộng đồng. Cả cộng đoàn cùng nhau chia sẻ trách nhiệm và thắt chặt mối quan hệ, bởi ai cũng có phần trong một tác phẩm nghệ thuật thiêng liêng đến vậy. Đã thế, đây còn là dịp để mọi thế hệ từ trẻ đến già đan xen, gặp gỡ và kết nối.
Có thể bạn ngạc nhiên, nhưng sân khấu cũng là công cụ để khám phá các giá trị tinh thần và đạo đức thông qua việc diễn các tác phẩm có chiều sâu. Cuộc hành trình này không chỉ là về diễn xuất mà còn giúp tín hữu tự khám phá bản thân, niềm tin và cả những điều chưa nhận ra trong cuộc sống. Thật sự là tôi không biết nên khóc hay nên cười nữa… khi thấy mọi người khám phá "năng lực nhất" của mình trong những tình huống khó ngờ.
Khi được cùng nhau truyền tải thông điệp tôn giáo, các tín hữu còn có cơ hội thảo luận về các đề tài nhạy cảm hay phức tạp, thông qua đó xây dựng một cộng đồng đoàn kết và thấu hiểu nhau hơn. Bạn tin không, ngay cả những vấn đề hóc búa như "Cuộc sống có đáng yêu không?" cũng tìm được câu trả lời nhờ mấy bạn giáo dân hài hước hay diễn.
Cuối cùng, không thể không nhắc đến mục đích cao cả của các buổi biểu diễn này là gây quỹ xã hội, từ thiện. Điều này không những giúp ích cho cộng đồng mà còn là cầu nối đưa thông điệp nhân ái, bao dung trải rộng hơn bao giờ hết. Thực ra, nó khá giống như việc dùng mạng xã hội: có thể tạo nên điều tốt đẹp nếu ta biết cách sử dụng. Bạn muốn biết hơn về việc này, có thể tham khảo mạng xã hội - con dao hai lưỡi trong bài viết bên blog của tôi.
Tóm lại, khi sân khấu và cộng đoàn tín hữu tìm thấy nhau, đó là một mối kết hợp hoàn hảo để gắn kết, truyền tải và sẻ chia nhiều trải nghiệm quý giá. Rốt cuộc thì, nhà thờ không chỉ là nơi cười nói dưới vào những ngày Cô Vi ghé thăm đâu, còn là sân khấu khổng lồ mà ở đó, mỗi người đều có tiếng nói riêng!
Cấu trúc tổ chức: Không phải tất cả giám mục đều choáng ngợp

Chào mừng các bạn trở lại với series 'Vĩ mô nhưng sát sườn' về những chi tiết hài hước xoay quanh đời sống giáo hội mà không phải ai cũng biết. Hôm nay, chúng ta sẽ cùng đến với một câu chuyện mà có lẽ sẽ khiến bạn vừa cười vừa phải suy ngẫm: 'Cấu trúc tổ chức: Không phải tất cả giám mục đều choáng ngợp'.
Bước vào thế giới của giáo hội, ai nấy cũng tưởng tượng ngay về các giám mục như những đại gia trong làng tâm linh, kiểu như bản nâng cấp của game "Ai Là Triệu Phú" nhưng với 'tài sản tinh thần'! Thế nhưng, thực tế lại khác hơn nhiều đấy, các bạn. Các giám mục không chỉ phải giữ vững đức tin mà còn phải vắt óc suy nghĩ đoán xem hôm nay trời có mưa để chuẩn bị ô! Ôi cái cảnh mỗi khi đi giám sát giáo phận mà quên không mang theo ô thật sự khiến họ "lụt cả đầu" chứ chẳng đùa.
Theo câu chuyện kể từ một giám mục thực tập (không xin tiết lộ danh tính vì lý do bảo mật bô - hay còn gọi là 'upper management'), thì ngày đầu tiên "cầm quyền", ông cảm nhận áp lực như "bê nguyên căn biệt thự" trên vai. Bạn có biết không: mỗi giáo phận là một "đại công trường" chứ không phải công trình nghệ thuật như người ta tưởng. Phải quản lí giáo dân, điều hành tài chính, và dàn xếp những bất đồng (xin nhắc lại: từ vợ tới chồng, từ bạn đồng sự đến cấp dưới). Nói cho công bằng, áp lực này giống như việc phải đi làm mà bảo "Làm gì cũng được, thay đồ cho chú cún đi" - vâng, cún là giám sát viên.
Vậy tại sao không phải giám mục nào cũng choáng ngợp? Đơn giản thôi, các bậc cao niên đã có "bí kíp sống ảo" đâu đó trên Taobao (OK, đùa thôi). Kinh nghiệm đối đầu với áp lực từ các hoàn cảnh "trớ trêu" (ví dụ, lần đầu cầm micro phát biểu mà... quên lời kinh) giúp họ rèn giũa bản thân mỗi ngày. Không có gì lạ khi những người dẫn dắt này đã nằm lòng câu thần chú: "Cười lên, nếu không đời sẽ cười lại bạn!".
Hệ thống của giáo hội thực chất vô cùng linh hoạt và luôn có kế hoạch dự phòng 'A đến Z', không phải chỉ để chống mưa đâu nhé, mà còn để đảm bảo mọi thứ hoạt động "chơn tru" (sang tiếng Tây nghe thật khác biệt nhỉ?) từ giáo dân đến giám mục, mọi hoạt động được điều phối hài hòa mà khó có thể choáng váng. Với sự hỗ trợ đắc lực từ họ hàng thân cận không quên "quẩy mực nướng" (đùa thêm thôi), giám mục đã không ít lần thành công trong việc điều phối thế giới đa dạng này mà không cần cảm thấy bức bối. Vậy nên, hãy dành một nụ cười từ bi cho những vị lãnh đạo tinh thần vì họ cũng chỉ là con người, và đôi khi, tất cả những gì họ cần là một câu "ấm lòng" từ chúng ta: "Giám mục ơi, tất cả sẽ ổn thôi!".
Qua những mẩu chuyện đời sống xã hội của họ, chúng ta có thể học được cách đối mặt với áp lực một cách bình tâm và duyên dáng. Và biết đâu, bạn sẽ tìm ra được một chiêm nghiệm hay ho nào đó để áp dụng vào đời sống từ... giám mục!
Giáo lý và giảng dạy: Khi học không cần thi

Ủa, mình học chỉ để biết mà không phải thi là có thiệt trong đời à? Câu trả lời là ‘có’ đấy, các bạn trẻ thân yêu. Hãy thử tưởng gì mà nhìn. Đời học đâu nhất thiết phải cắm đầu vào sách vở làm culi cho kỳ thi đâu, phải không nào?
Giáo lý và giảng dạy là mảnh vườn màu mỡ trong đó, học không cần thi có thể mọc lên như nấm sau mưa. Trong thế giới giáo hội, điều này không chỉ là lý tưởng mà thật sự được áp dụng. Các lớp giáo lý mở ra không phải để ra đề bài hóc búa, mà để bạn có thời gian ‘ngẫm’ và ‘nghiệm’. Học để hiểu chứ không phải học để cày điểm. Thú vị chưa?
Hãy tưởng tượng một lớp học mà không có bóng dáng thầy giáo đứng chỉ tay đe dọa, không bảng điểm đỏ chói làm cha mẹ tụt huyết áp khi nhìn thấy. Thay vào đó, chỉ có những buổi chia sẻ kinh nghiệm sống, mượn câu chuyện tâm linh để mài dũa kỹ năng sống. Nghe như một tập đoàn giác ngộ, nhưng không, đó lại là một buổi giáo lý thường nhật. Được không nhỉ?
Nhiều người sẽ hỏi, thế làm sao mà biết học sinh đó đã học được gì? Đơn giản thôi, đó không phải là một cái gì đo đếm được như mấy niềm vui đời thường đâu. Học trong giáo hội tập trung vào việc bạn có thể áp dụng, thể hiện ra ngoài hay không. Thay vì nhìn điểm trên giấy, hãy nhìn hành động trong thực tế mà đánh giá. Rõ ràng và ‘nhân văn’ phải không nào?
Bên trong các lớp học không thi đó, bạn sẽ thấy nhóm bạn bè học hành không tranh đấu, không mưu cầu ‘điểm đen’, mà chung nhau để làm ‘dự án’ mang tên hiểu và thương. Ôi, nói đến đây tự nhiên muốn quay lại thời học trò ghê! Các bạn được tự do sáng tạo, học thông qua các hoạt động trải nghiệm, từ đi thực tế đến tổ chức các hoạt động xã hội, tha hồ thử thách bản thân mà không sợ bị đè bẹp bởi áp lực.
Cuộc sống không thi cử có lợi ích gì? Nói thiệt, giảm được khối áp lực nặng trĩu. Mỗi sáng không phải lo sợ ‘hôm nay kiểm tra môn gì’, mà chỉ cần mang tinh thần thoải mái ‘hôm nay mình học được điều gì mới’. Không những thế, cách học này còn giúp phát huy khả năng sáng tạo cá nhân, kích thích sự tò mò khám phá. Bao nhiêu lợi ích cùng hội tụ, bảo sao người ta không mê mệt.
Và điều tuyệt vời nhất? Bạn được khuyến khích học cả đời. Khi học không còn là gánh nặng, bạn sẽ tự mình lên đường tìm tòi tri thức, nuôi dưỡng đam mê khám phá, mà không ai yêu cầu cũng tự giác thực hiện. Làm gì có chuyện đời toàn ‘úm’ bô? Đời là một chuỗi thú vị mà bạn có thể học hỏi mỗi ngày, không còn hồ nghi.
Vậy nhé, hãy thử một lần không thi, chỉ học để an vui. Và nếu cuộc sống có quay mặt lại với bạn, thì đây sẽ là lúc bạn ngẩng cao đầu và trông thấy một chân trời kiến thức rộng mở không ràng buộc. Cứ tự tin và tiến bước trên hành trình học không thi của giáo lý nhé!
Hoạt động xã hội và từ thiện: Siêu nhân áo choàng thánh đường

Dưới "áo choàng thánh đường" – một mét không bông vải nhưng nghìn lẻ công việc, những anh hùng không hề biết mệt mỏi đang ra sức mang đến điều tốt đẹp cho cộng đồng. Nếu bạn nghĩ rằng người hùng chỉ nhảy ra từ truyện tranh, hẳn là bạn chưa thấy siêu nhân áo choàng thánh đường - phiên bản đời thực rồi đấy! Những "siêu nhân" này xoay sở khắp nơi để làm từ thiện, giúp đỡ bà con trong một thế giới mà đôi khi cảm giác như chúng ta đang sống với đầy thiên tai, thảm họa khiến lòng người chẳng mấy an yên. Mà đâu chỉ thế, các cụ tổ siêu nhân không cần phi thuyền mà chỉ cần một chiếc xe máy cà tàng cũng đủ để băng qua tháng ngày gian nan.
Trước hết, hãy cùng khám phá đôi chút về hành trình cứu trợ khẩn cấp của họ nào. Những ngày bão lũ, trong khi chúng ta còn đang ngồi cà phê đếm giọt mưa, những "siêu nhân" này đã kịp lo sẵn bao nhiêu gói lương khô, mang theo bọc cứu trợ, lăn lộn không biết mỏi mệt để cứu giúp đồng bào không may mắn. Nước sôi lửa bỏng, cơm áo không màng, chỉ một lòng giúp đời mà không cần lấy một tiếng vỗ tay. Thật sự, làm người sống lưng thẳng chẳng cần dựa ghế tựa như thế cũng không ít gian truân.
Rồi chuyện giáo dục, được "ủng hộ" theo cách rất riêng của quý "thợ lặn gây quỹ học bổng". Các lớp học miễn phí được mở ra ở khắp các vùng quê - nhiều khi bốn mùa còn chẳng kịp học xong một môn. Từ kinh nghiệm trường đời, họ truyền cho lũ trẻ biết cách "làm nghề" mà có khi chỉ vài năm sau đã sóng vai trong những làng nghề truyền thống. Nếu như bạn từng ước mình được sống đời du mục, bạn sẽ dễ dàng bất ngờ nếu thấy hình ảnh các "giáo sư nông thôn" vác đồ tới từng cửa, chui vào từng xó để giúp đỡ học sinh – những "vị học giả tương lai" mà chỉ cần một niềm tin mãnh liệt.
Có những ngày thứ bảy chúng ta ngồi nhà uống trà, còn "au-fait medics" – bộ sưu tầm các loại thuốc hạ sốt, cả ngàn lần thử trang bị kiểu mới với các buổi khám bệnh miễn phí để xóa tan đi những cơn sốt mùa hè. Sức khoẻ cộng đồng không biết ơn đến mức nào đối với những lần cứu nguy tức thì từ "ống tiêm hoà bình". Cả sự kiện hiến máu online – nơi mà ai "hiền lành" cũng một lần nhìn cái kim tiêm mà nuốt nước bọt.
Các siêu nhân áo choàng thánh đường không chỉ vậy! Vào những đêm mưa lạnh lùng, hãy tìm những ngõ phố vắng – nơi các "người bạn đường khuya" xuất hiện cùng một nhành bánh mì, ít gói muối tiêu. Bên dưới ánh đèn vàng phố thị là những trung tâm lưu trữ đồ ăn tự nguyện – nghĩa là bạn có thể ghé qua trao đi một phần nhỏ công việc bạn mong được "tươi roi rói". Hãy thử tưởng tượng xem vào những buổi sớm tinh mơ mà ai đó vẫn đeo kinh rác – để từ từ nhịp nhàng nhặt nhạnh từng mảnh vụn rác để gom vào "xô xách sạch".
Bạn nghĩ siêu nhân là điều không thực à? Vậy hãy xem lại lần đầu bạn được tư vấn tâm lý ở một góc cafena – nơi "quả cầu pha lê sự thật" soi sáng những tâm tư mà nếu không nhờ một chút điều kỳ diệu thì khó lòng vượt qua. Kể cũng lạ, giúp vài tiếng đồng hồ mà không thấy ai than buồn chán vì chẳng nhìn thấy gì ngoài đời thực.
Những "người hùng trong đời sống giáo hội" thật sự là những mảnh ghép tuy khiêm nhường nhưng không thể thiếu trong một bức tranh xã hội. Một chút yêu thương, một chút giải trí, và bạn không bao giờ lẻ loi khi biết rằng ngoài kia vẫn có những "siêu anh hùng" mộng mơ, song lại bí ẩn như câu hỏi "Ủa, sao này còn không hết?". Vậy đấy, dù họ chỉ làm những điều bình thường, họ là những hơi ấm giúp thế giới vượt qua một ngày không bình thường!